Nhật kí mùa thi 2015

:( công nhận xác xuất nhỏ mà nó cũng xảy ra được.... dị thật ....
3 năm rồi em không xuống nhà ngoại em 1 lần nào kể cả tết,,,,, xuống lại kéo thêm áp lực phải đỗ đại học làm em thấy mệt mỏi lắm ...
Đỗ đại học rồi em sẽ xuống ....
Mọi người chửi em là mất dạy cũng kệ thôi ...
Bơ đi mà sống
 
:( công nhận xác xuất nhỏ mà nó cũng xảy ra được.... dị thật ....
3 năm rồi em không xuống nhà ngoại em 1 lần nào kể cả tết,,,,, xuống lại kéo thêm áp lực phải đỗ đại học làm em thấy mệt mỏi lắm ...
Đỗ đại học rồi em sẽ xuống ....
Mọi người chửi em là mất dạy cũng kệ thôi ...
Bơ đi mà sống
:)):))
 
24/02/2015 127 ngày nữa thi đại học
phần việc của hôm qua còn chưa xong :((
lên diễn đàn nhiều hơn lên fb rồi :D hỏi trên này cũng được mọi người giúp đỡ nhiệt tình, nhanh, và cơ bản là ít bị phán xét như mấy người quen..
Môi trường cũng lành mạnh
cảm ơn mọi người nhiều lắm
___________________________
mai đi học rồi..
Lại phải đối mặt với nhau
nhiều lúc cứ ước rằng, nếu còn là bạn...
_______________________________
2 tiếng ngủ trưa mà mình mơ bao nhiêu là thứ
không hiểu sao lại mơ bố mẹ mình mất
ai biết mình đang nằm mơ chứ..
Có thế mới biết, nếu nó xảy ra thì mình sẽ hối tiếc, khổ sở thế nào
chẳng ai biết trước được gì, cố gắng hết sức ...
 
24/2 Ọc ọc sắp hết tháng 2 rồi mà vẫn chưa học được gì....... aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa......... kiểu này chắc điên mất
@@
 
Đừng nghe thiên hạ nói gì, vì ngành nghề nào cũng có mặt tốt và mặt xấu cả.
Hãy nhìn avatar của anh, thể hiện đúng bản chất hiện nay của xã hội và tất cả mọi thứ.
Cái gì cũng có 2 mặt, nhưng hãy để phần thiện chiếm ưu thế hơn. Avatar của anh nói lên điều đó.
Cuộc đời, theo ngã rẽ nào cũng vậy, không bằng phẳng đâu. Làm những gì mình thích, mình đam mê, sau này sẽ không hối hận.
Chúc các em thành công!!!
 
Đừng nghe thiên hạ nói gì, vì ngành nghề nào cũng có mặt tốt và mặt xấu cả.
Hãy nhìn avatar của anh, thể hiện đúng bản chất hiện nay của xã hội và tất cả mọi thứ.
Cái gì cũng có 2 mặt, nhưng hãy để phần thiện chiếm ưu thế hơn. Avatar của anh nói lên điều đó.
Cuộc đời, theo ngã rẽ nào cũng vậy, không bằng phẳng đâu. Làm những gì mình thích, mình đam mê, sau này sẽ không hối hận.
Chúc các em thành công!!!
Cái mặt thiện cũng có răng nhe ra kia a..... nhìn nguy hiểm quá :P :P
E đùa thôi :v.... e cũng nghĩ thế..... đam mê là phê hết mà :))
 
24/2
Hôm nay mình được chuyển sang ngồi cùng bàn với bạn nữ mình thích từ lớp 10
tự nhủ rẳng mình sẽ cố gắng học... và tự nhủ sẽ cố gắng nói cho bạn ấy biết tình cảm của mình.. Khi mình cảm thấy mình đã trưởng thành ....
cố lên... còn 18 tuần nữa là thi rồi :)
 
Ngày 2/3/2015

Tôi vẫn chưa chọn mục đích sống ngày hôm nay mình sẽ làm gì và sẽ đi đâu khi trò chơi kết thúc, 1 ngày quá dài cho 1 người cần cù chịu khó với 1 ngày quá ngắn ngủi đối với tôi không có mục tiêu có thì vài hôm là lại lụi tàn trước gió. Uh thì dạy sớm được vài hôm nhưng mấy hôm sau lại ngủ đến tận 8-9h. Độ lười tôi đã quá giới hạn không phải tôi sức học kém mà tôi vẫn chưa biết mình cần gì ngày hôm, có nhiều câu hỏi tôi đặt ra nhưng tôi vẫn không trả lời được. Ngày ngày tôi vẫn kiếm tìm tài liệu hay nhưng tôi đâu có làm nói chung tôi in toàn để đây lúc nào có cảm xúc rồi làm, tôi bị cảm xúc quyết định đến hành động, ý chí tôi không quyết định được, tôi lại vùi mình vào trong giấc ngủ. Ờ lại ngủ đi ngày mai tôi sẽ khác ngủ dậy mà ngày qua ngày vẫn như thế không có gì đổi thay, có lẽ mọi sự vật đang thay đổi nhưng tôi vẫn không nhận ra, có lẽ có 1 con người thay đổi trước mặt tôi, đang gắn gủi trở thành xa lạ quá. Biết làm sao được mọi thứ vẫn thay đổi, có lẽ con người đó không thích 1 người tham vãn nhưng tôi không chịu hành động nói toàn để đây, hành động 1 chút thay khó bỏ rồi kết thúc sẽ như nào. Tôi không biết phải nói gì nữa đây là cảm xúc rất thật của tôi, Người ta cho tôi tất cả cho tôi 1 cần câu nhưng tôi vẫn không câu nổi được con cá dù to hay đến nhỏ. Họ dẫn dát tôi đến thế giới của họ người ta giới tôi đến nhưng nơi học thích, người ta khuê bàu vật của họ trước mắt tôi, tôi đắm chìm trong mê cung của họ, họ nhưng thể đang khiển tôi vậy. Tôi chỉ viết thế thôi đây làm dòng tâm sự thật của tôi. Tôi vẫn sống ngày qua ngày thế thôi. :( :( The End…
 
Ngày 2/3/2015

Tôi vẫn chưa chọn mục đích sống ngày hôm nay mình sẽ làm gì và sẽ đi đâu khi trò chơi kết thúc, 1 ngày quá dài cho 1 người cần cù chịu khó với 1 ngày quá ngắn ngủi đối với tôi không có mục tiêu có thì vài hôm là lại lụi tàn trước gió. Uh thì dạy sớm được vài hôm nhưng mấy hôm sau lại ngủ đến tận 8-9h. Độ lười tôi đã quá giới hạn không phải tôi sức học kém mà tôi vẫn chưa biết mình cần gì ngày hôm, có nhiều câu hỏi tôi đặt ra nhưng tôi vẫn không trả lời được. Ngày ngày tôi vẫn kiếm tìm tài liệu hay nhưng tôi đâu có làm nói chung tôi in toàn để đây lúc nào có cảm xúc rồi làm, tôi bị cảm xúc quyết định đến hành động, ý chí tôi không quyết định được, tôi lại vùi mình vào trong giấc ngủ. Ờ lại ngủ đi ngày mai tôi sẽ khác ngủ dậy mà ngày qua ngày vẫn như thế không có gì đổi thay, có lẽ mọi sự vật đang thay đổi nhưng tôi vẫn không nhận ra, có lẽ có 1 con người thay đổi trước mặt tôi, đang gắn gủi trở thành xa lạ quá. Biết làm sao được mọi thứ vẫn thay đổi, có lẽ con người đó không thích 1 người tham vãn nhưng tôi không chịu hành động nói toàn để đây, hành động 1 chút thay khó bỏ rồi kết thúc sẽ như nào. Tôi không biết phải nói gì nữa đây là cảm xúc rất thật của tôi, Người ta cho tôi tất cả cho tôi 1 cần câu nhưng tôi vẫn không câu nổi được con cá dù to hay đến nhỏ. Họ dẫn dát tôi đến thế giới của họ người ta giới tôi đến nhưng nơi học thích, người ta khuê bàu vật của họ trước mắt tôi, tôi đắm chìm trong mê cung của họ, họ nhưng thể đang khiển tôi vậy. Tôi chỉ viết thế thôi đây làm dòng tâm sự thật của tôi. Tôi vẫn sống ngày qua ngày thế thôi. :( :( The End…
Đọc những dòng tâm sự của anh mà em thấy đúng như bản thân mình vậy... em cũng từng say nắng 1 bạn lớp 10 và đắm chìm trong cái gọi là đơn phương của tình cảm trẻ con... rồi câu nói yêu thương đã trao và nhận lại là những niềm đau... hận đời và hận bản thân mình lao đầu vào học kết quả từ một thằng không biết gì hóa đã trở thành 1 đứa học tạm được... thế nhưng sau đó lại sống trong cái ảo vọng như thế khiến từ lớp 11 đến nay bản thân không thể nào tiến bộ được... mà thậm chí còn lùi đi.. Trước đây bạn bè trên facebook hỏi Đăng nhập vào bet365_link bet365 khi bị chặn_hướng dẫn đăng ký bet365.. Giờ đây lại không biết gì mà ngược lại đi hỏi những người đó những cái mình từng biết.. Rồi còn bị chửi.. Bị nói ngu mà tỏ ra nguy hiểm.. Thấy bản thân thật xấu hổ .. Nhưng lại bơ đi và không cố gắng.. Rồi cũng đến lúc rời facebook mà tìm đến đây...
Đến đây coi bản thân như một thằng không biết gì .. Mong rằng sẽ là điểm tựa để bản thân tiến bộ hơn...
Mặc dù ý chí và niềm tin đã không còn lớn mạnh.. Nhưng mà ước mơ và khao khát vẫn còn cháy bỏng...
Bách Khoa ơi... :(
 
:v 4r cũng có cái này....... hay phết
Bây h mới có 8 rưỡi... mà bụng đã đói và réo o o....:3..... đi kiếm cái gì ăn rồi học tiếp :v
Các cụ có câu.... có thực mới vực được đạo :)):)).. Quả không sai :3
 
Tự nhiên thấy mình rất là đểu......... rất rất đểu...... cái con người này..... thấy mình rất lạnh lùng, vô tâm, khó hiểu...... tự nhiên cảm thấy tội lỗi rất nhiều với những người yêu quý mình....:((:((
Haizzzzz...... đúng là con đểu :3
 
Tự nhiên thấy mình rất là đểu......... rất rất đểu...... cái con người này..... thấy mình rất lạnh lùng, vô tâm, khó hiểu...... tự nhiên cảm thấy tội lỗi rất nhiều với những người yêu quý mình....:((:((
Haizzzzz...... đúng là con đểu :3
Mấy hôm mới lại lên diễn đàn... từ hôm mi off ta cũng off luôn... :) ... hoàng nó tìm đến ta rồi...
 
Tự nhiên thấy mình rất là đểu......... rất rất đểu...... cái con người này..... thấy mình rất lạnh lùng, vô tâm, khó hiểu...... tự nhiên cảm thấy tội lỗi rất nhiều với những người yêu quý mình....:((:((
Haizzzzz...... đúng là con đểu :3
Nếu thế gái giống anh rồi, anh cũng từng đã mất đi nhưng tình bạn đẹp. Lành lùng với người con gái đó vô tâm hững hỡ rồi để đánh mất người bạn đó, quá nhụt nhạt sợ sệt không nói ra được điều muốn đó. Làm quen nhau từ lớp 10 đến lớp 11,12 lành lùng không nhắn tin không hỏi ham vô tâm không quan tâm đến bạn đó đến lớp 12 khi đến mùng 8/3 và 26/3 suy nghĩ là tặng hoa để xin lỗi bạn đó nhưng anh không làm được. Lần cuối cùng chia tay lớp cũng là lúc anh phải xa bạn đó không nói được câu gì. Cũng là lần đầu và lần cuối anh được đèo bạn đó trên chiếc xe đạp nhỏ bé, hôm đó vào buổi tối mưa bay gọi là chiều chia tay.
Còn mấy tháng nữa chúc em có những ngày thật đẹp trên ghế nhà trường và có tình bạn thật đẹp, có những kỉ niệm thật vui gái à anh mong cũng chẳng còn nữa đâu.
 
Mình ghét nhất hai ngành nghề là an ninh và y dược
ngành an ninh giữ gìn công lí .. Luật pháp và bảo vệ nhân dân... nhưng là một ngành tiêu cực hối lộ ... nhiều công an là chống lưng cho những tên tội phạm phạm pháp ...
Y dược thì là nơi cư ngụ của những con người đội vào cái mác lương y như từ mẫu
Mình đi viện Bạch Mai... y tá vào tận nơi hỏi : đã chuẩn bị tiền bồi dưỡng cho bác sĩ chưa... nhắm mắt đưa cho họ 1 triệu đồng ....
1 triệu đồng ấy có thể dùng để mua biết bao nhiêu thứ ... 1 triệu đòng ấy có thể đổi lấy bao lít mồ hôi của mẹ :(
chưa hết... khi đi tiêm cũng phải lôi ra 50 ngàn cho y tá .. Nếu không thì việc ôm tay bật khóc và lệch ven 3 - 4 lần sẽ xảy ra :(
cuộc đời này.... người nghèo đã khổ lại càng khổ
Không biết anh phải nói gì, nhưng chỗ của anh có 1 người học cao đẳng công nghiệp giờ ra trường xin được vào công ti 24h thu nhập trên dưới 100 triệu giờ đã mở công ti riêng. Còn anh ở gần nhà anh học APTECH bố mẹ luôn khen học giỏi nhưng sau khi ra trường giờ chỉ bán hàng ăn chiều. Con người không biết được đâu mà lần đâu.:):)
 

Quảng cáo

Top